Nhớ những ngày đầu tiên khi còn là cậu bé 2 tuổi, lần đầu được tiếp xúc với môn xe đạp thăng bằng, con toàn né tránh không muốn lên xe vì sợ té. Nhưng nhờ sự quyết tâm của mẹ muốn con được như các bạn và các anh chị khác trong team, nên mẹ đã nhờ các thầy cô DIAMONY rèn cho con từng chút một, nhờ vậy qua các buổi học con đã tiến bộ hơn từng ngày. Hiện tại, con đã tự tin leo lên xe chạy cùng các bạn, con không còn cảnh hái hoa bắt bướm dọc đường, con đã tập trung hơn, yêu thích môn xe hơn.
Cuối tuần hoặc bất kể ngày nào trong tuần con đều đòi mẹ cho đến lớp học cùng các bạn. Hiện tại con cũng chưa thật sự giỏi như các anh chị khác nhưng mẹ rất hài lòng vì con đã có tinh thần yêu thể thao, bớt xem tivi, ipad mà chịu ra ngoài vận động, vui chơi nhiều hơn. Cảm ơn DIAMONY rất nhiều và mong là CLB ngày càng phát triển, các thầy cô tiếp tục kiên nhẫn giúp các con trong quá trình đồng hành và chinh phục môn xe đạp thăng bằng “Tuy khó mà dễ, tuy dễ mà khó” này.
“ Mẹ Nick Team cơ bản ’’
☆ Hành trình vạn dặm bắt đầu từ những bước chân
– Một ngày mẹ ngồi nhìn lại hình ngày đầu tiên, IRON chợt nhận ra con trai đã trưởng thành lên nhiều sau mỗi buổi tập cùng thầy cô Diamony.
– Mẹ từng mơ ước có một em bé yêu thể thao giống ba và mẹ. Mẹ tham khảo rất nhiều và mẹ quyết định chọn môn xe thăng bằng này làm “bàn đạp” cho sự nghiệp thể thao của con, vừa lúc Diamony xuất hiện như một “giải pháp toàn diện”.
– Những ngày đầu tiên tập cùng các bạn và các anh chị trong bộ môn chòi này, nhìn con ngã lên ngã xuống, khóc lóc ăn vạ, chạy sai sa hình, hái hoa bắt bướm, đôi khi quăng xe đuổi bắt chuồn chuồn mà mẹ thật sự hoang mang. Không biết IRON có thật sự thích hợp với lựa chọn và mong muốn của ba mẹ không. Chắc là thầy cô kiên nhẫn hơn cả mẹ, nhẹ nhàng có, la hét có, cổ vũ có, động viên có, an ủi có, kỷ luật cũng có.
– Và rồi một ngày mẹ nhận ra, con đã không còn khóc lóc mỗi khi bị ngã nữa mà thay vào đó là đứng dậy, phủi tay, dựng xe, chạy tiếp; con đã không còn nhích từng bước một nữa mà biết đuổi theo các bạn và các anh chị; con đã biết nghe lời thầy cô hơn tuy còn đôi lúc không tập trung.
– Đây mới chỉ là những bước đầu tiên, chắc chắc IRON phải cố gắng thật nhiều dưới sự huấn luyện của các thầy cô. Và mẹ tin rằng IRON sẽ viết tiếp Hành trình chinh phục thành tích của ba và mẹ.
– Hi vọng thầy cô Diamony cũng sẽ không nản với những kiểu ăn vạ, ngang bướng và không tập trung của các con để đồng hành cùng con trên hành trình này. Cố lên các thầy cô nhé. Cảm ơn thầy cô rất nhiều
